Review phim Song Lang (P2): Một bữa tiệc điện ảnh càng thưởng thức càng ngon
Mình đã xem Song Lang tổng cộng 5 lần ngoài rạp.
Lần đầu xem Song Lang, mình đã kể rằng mình không "bước vào" thế giới phim được trong phần lớn thời lượng. Nhưng chính cái kết đã làm thay đổi cảm nhận của mình, để mình thấy đây không chỉ là một bộ phim mà là một trải nghiệm khó quên.
Vì vậy, lần thứ hai, rồi lần thứ ba và đến tận lần thứ năm xem lại Song Lang, mình phát hiện ra rằng bộ phim không chỉ dừng lại ở cảm xúc mà còn có rất nhiều tầng ý nghĩa lẫn chi tiết tinh tế đang chờ được khám phá.
Nếu lần đầu là để cảm nhận, thì những lần sau chính là để thưởng thức và hiểu sâu hơn, giống như đang thưởng thức một bữa tiệc mà càng nếm, bạn càng thấy dư vị thêm đậm đà.
Từ cảm giác xa lạ đến sự đắm chìm
Như đã chia sẻ ở bài viết trước, lần đầu tiên xem Song Lang, mình gần như chỉ ngồi “xem” phim mà chưa thực sự bước vào thế giới của nó. 80% đầu phim, mình cảm thấy xa lạ với các nhân vật và thế giới của họ, chỉ đến đoạn kết mới thực sự khiến mình rung động.
Nhưng lần thứ hai xem lại, mọi chuyện đã khác. Mình yêu mến hai nhân vật chính quá nhiều và khẳng định rằng đây là phim Việt Nam hay nhất năm 2018.
Đến lần thứ ba, khi đã quen thuộc với câu chuyện và cả cải lương – loại hình nghệ thuật từng xa lạ với mình – mình bắt đầu “nhẩn nha” thưởng thức từng chi tiết mà đạo diễn và đoàn phim dụng công bày ra. Sự cầu toàn và cài cắm, từ cảm giác khó chịu ban đầu, nay trở thành niềm hào hứng: mỗi lần xem là một lần khám phá thêm.
Một câu chuyện tinh tế, không ngừng mới mẻ
Khác với những bộ phim mình từng xem lại nhiều lần vì muốn tái trải nghiệm cảm xúc, Song Lang giữ chân mình bằng chiều sâu và sự phức tạp trong từng chi tiết. Những câu thoại, ánh mắt, và hành động tưởng chừng vụn vặt giờ lại hiện lên đầy ý nghĩa.
Ví dụ, câu nói xẵng giọng của Dũng: “Bộ nghệ sĩ có tự trọng lắm hả?” hay “Phải làm thế để chúng nó bớt coi thường kép hát”, ban đầu nghe đầy tính mỉa mai. Nhưng khi đã hiểu rõ xuất thân của Dũng – một người sinh ra trong gia đình cải lương, từng yêu và tự hào về nghề – câu nói ấy lại mang một nỗi chua chát. Dũng vừa muốn bảo vệ cải lương khỏi sự khinh thường, vừa ngờ vực về sự tự tôn của chính người nghệ sĩ.
Chi tiết về chiếc giường trong phòng Dũng cũng là một ví dụ điển hình. Bạn mình đã chỉ ra rằng chiếc giường – gọn gàng, sạch sẽ, và dường như “thiêng liêng” – không phải nơi Dũng nằm, cũng không dành cho cô bạn gái thân thiết. Nhưng Linh Phụng, một người gần như xa lạ, lại được Dũng “nâng” lên giường ấy. Đây là cách Dũng vừa vụng về, vừa tinh tế thể hiện sự tôn trọng của mình dành cho Phụng – một nghệ sĩ cải lương đích thực.
Dũng – Một nhân vật đi tìm tính người
Dũng Thiên Lôi, với vẻ ngoài gai góc và trái tim đầy tổn thương, là nhân vật nam tính nhưng không chỉ dừng ở bề mặt. Anh có bạo lực, có trải đời, nhưng cũng sở hữu một đời sống tinh thần phong phú: đọc sách, trồng cây, thưởng thức cải lương.
Cả phim là hành trình để Dũng tìm lại tính người. Trước khi là đàn ông, đàn bà hay bất kỳ giới tính nào, Dũng cần học cách làm người – biết chuộc lỗi, đối mặt với mất mát, và tìm kiếm ý nghĩa cuộc đời. Câu nói: “Tôi vẫn giữ nhịp song lang trong cuộc sống đa đoan” là minh chứng cho sự thức tỉnh ấy, dù cuối cùng anh không thể quay trở lại thế giới cải lương.
Trước khi là đàn ông, đàn bà hay bất kỳ giới tính nào, Dũng cần học cách làm người – biết chuộc lỗi, đối mặt với mất mát, và tìm kiếm ý nghĩa cuộc đời.
Hai con người, hai thế giới cắt nhau một lần rồi xa mãi
Trên poster phim, ánh nhìn kiên định của Dũng và Linh Phụng vuông góc với nhau như hai đường thẳng cắt nhau một lần rồi mãi mãi xa nhau. Phụng không kịp trao hộp quà chú voi may mắn cho Dũng, và Dũng cũng không thể trả lại chuỗi hạt quý giá cho Phụng. Nhưng những món kỷ vật ấy – trao hay không – cũng đã mang đủ ý nghĩa.
Điều khiến mình day dứt nhất chính là kết cục buồn. Nhưng tôn trọng quyết định của đạo diễn, mình hiểu rằng cái kết này là cách duy nhất để chuộc lỗi với giang sơn và để khán giả thực sự cảm nhận được chiều sâu của câu chuyện.
Song Lang – Một tác phẩm tôn trọng khán giả
Nếu có điều gì đáng tiếc, đó là cách bộ phim được quảng bá: như một phim “đam mỹ” hay “nghệ thuật khó xem.” Thực ra, Song Lang khá dễ xem, bởi nó nói về những điều phổ quát: tình thương, tình yêu, sự mất mát. Tình yêu trong phim chỉ tình cờ là giữa hai người đàn ông mà thôi.
Với mình, Song Lang không chỉ là một câu chuyện tôn vinh nghệ sĩ, mà còn là một ví dụ về sự tôn trọng khán giả. Từng chi tiết được trau chuốt, từng cảnh quay được sắp đặt để không chỉ đẹp mà còn mang ý nghĩa. Là một người xem, mình hạnh phúc khi được trải nghiệm bộ phim này.
Lời cảm ơn dành cho phim
Năm lần xem Song Lang, mỗi lần lại để lại trong mình một dư vị khác biệt. Ban đầu là sự xa cách, sau đó là sự đồng cảm, và cuối cùng là sự trân trọng. Bộ phim không chỉ đơn thuần kể một câu chuyện, mà còn là lời nhắc nhở nhẹ nhàng về cách con người đối diện với mất mát, tìm kiếm sự kết nối, và hành trình trở về chính mình.
Điều mình yêu thích nhất ở Song Lang không phải là câu chuyện cải lương, hay bối cảnh Sài Gòn xưa, mà là cách phim khéo léo khơi gợi những cảm xúc rất thật trong lòng khán giả. Những gì còn lại sau khi rời rạp không chỉ là hình ảnh đẹp hay âm nhạc đầy hoài niệm, mà còn là một cảm giác ấm áp, rằng dù cuộc sống có khắc nghiệt thế nào, chỉ cần gặp đúng người – dù chỉ một lần – cũng đủ để thay đổi chúng ta mãi mãi.
Đối với mình, Song Lang không chỉ là một bộ phim hay nhất năm, mà là một tác phẩm để nhớ, để yêu, và để cảm nhận lại qua mỗi lần xem. Hy vọng rằng nếu bạn đã xem hoặc sắp xem phim, bạn cũng sẽ tìm thấy cho riêng mình một phần của Song Lang trong những cảm xúc quý giá ấy.
Dù cuộc sống có khắc nghiệt thế nào, chỉ cần gặp đúng người – dù chỉ một lần – cũng đủ để thay đổi chúng ta mãi mãi.
#writingonthenet #wotn
Hey bạn, muốn viết blog mà không biết bắt đầu từ đâu?
Hãy đăng ký ngay khóa Writing On The Net (WOTN) - khóa học online về blogging tại MỞ - Mơ và Hỏi nha!
Nhập mã minivan (không viết hoa nhé) là bạn được giảm liền 100k học phí, quá hời luôn! Không chỉ học cách viết blog, khóa học này còn giúp bạn rèn tư duy chọn lọc, tiêu thụ và sắp xếp nội dung rành mạch – kiểu như nâng cấp cả "não bộ content" của bạn luôn. Đây là khóa học mình thấy hữu ích và đáng xiền nhất năm 2024 của mình ^^
Xin cảm ơn các bạn đọc đến đây, hẹn gặp ở bài sau nhé!
Trùng hợp quá tối qua em mới xem phim này xong =)))
Thỉnh thoảng em sẽ thích chọn 1 bộ phim Việt để xem, chủ yếu là vì không phải đọc sub thì mình có thể xem một cách thoải mái hơn. Và đúng như những gì chị viết, em cảm nhận được đây là bộ phim tôn trọng khán giả thực sự.
Mong c Vân review thêm nhiều phim Việt nữa ạaa